Mang thai tháng thứ 8 thì phát hiện chồng vô sinh, thái độ của anh khiến tôi phát điên

Tôi mang thai tháng thứ 8 và đang nghỉ để chuẩn bị sinh. Thế rồi, trời đất như sụp đổ khi cả tôi và chồng phát hiện ra anh vô sinh. Đáng sợ nhất là thái độ kỳ lạ của anh.
Có thể khẳng định tôi là niềm mơ ước của tất cả các chị em. Không xinh đẹp, không giỏi giang nhưng tôi lại lấy được một anh chàng hội tụ tất cả mọi thứ: giàu có, nhân tài của cơ quan, thương yêu vợ và cả gia đình vợ. Bố chồng tôi cũng tuyệt vời, thương yêu tôi như con gái của ông.

Tôi cứ như thế sống trong giấc mộng màu hồng. Thế nhưng, chỉ trong một khoảnh khắc, tất cả đều có thể tan vỡ. Nhưng giá như, nó tan vỡ ngay và luôn, có lẽ tôi chỉ sốc một lần rồi thôi. Còn đằng này, giờ đây, tôi chẳng khác gì một tử tù nhưng không biết ngày hành quyết.
Các bạn cứ tưởng tượng đến hình ảnh một người tử tù, vốn có khát khao sống rất lớn nhưng lại bị nhốt trong 4 bức tường. Hàng ngày, quản giáo mang 1 bữa cơm đến. Và bữa nào cũng như bữa cơm cuối cùng để ngày mai bị đưa ra trường bắn.

Chuyện là thế này. Sau khi lấy chồng, vợ chồng tôi “thả” vì muốn có con ngay. 1 năm đầu chưa thành công nhưng không ai quá lo lắng. Rồi đến tháng thứ 13 sau kết hôn, tôi có bầu. Cả gia đình, cả hai bên nội ngoại vui mừng như trúng số.

Bố chồng ngay lập tức mua cho 2 con một căn liền kề với đầy đủ nội thất. Ông bảo khi nào cháu cứng cáp, cho cả gia đình nhỏ của tôi ra ở riêng để thoải mái. Ông sẽ thuê giúp việc. Mọi chi phí sinh nở ông sẽ lo hết dù với thu nhập khá cao, chồng tư dư sức trang trải tất cả.

Rồi đến tháng thứ 8, dù còn gần 1 tháng mới đến ngày sinh nhưng chồng bắt tôi ở nhà nghĩ dưỡng để đảm bảo an toàn cho cả mẹ và con. Thực sự, tôi thấy mình như một bà hoàng.

Thế rồi thế giới sụp đổ trước mắt tôi. Một hôm, sau giờ làm, tôi đang loay hoay cắm hoa trong nhà thì Hoàng, bạn thân cấp 2 của chồng tôi đến. Bình thường Hoàng vui vẻ, mồm năm miệng mười nhưng hôm đó Hoàng lạ lắm. Cậu ấy nhìn tôi cười gượng gạo rồi Hoàng và chồng tôi ra sân.

Tôi vào bếp, gọt hoa quả để chồng và Hoàng nhâm nhi. Nhưng vừa đến cửa, tôi sững lại khi thấy Hoàng an ủi chồng tôi:

“Bây giờ mày tính thế nào? Tao kiểm tra đi kiểm tra lại rồi. Lần nào cũng ra kết quả mày vô sinh”, Hoàng vỗ vai chồng tôi.

Chồng tôi vuốt mặt nhìn trân trối vào bể cá cảnh. Anh lặng im như một bức tượng. Tôi choáng váng suýt đánh rơi đĩa hoa quả. Sau khi trấn tĩnh, tôi nhẹ nhàng đi vào bếp.

Tôi rất yêu chồng mình, chưa bao giờ nghĩ đến việc phản bội anh. Và thực sự, tôi chưa từng cặp kè với bất cứ người đàn ông nào hết. Tuy nhiên, trong một lần đi du lịch cùng công ty, tôi bị chuốc rượu say. Đêm hôm đó, tôi bị ép qua đêm cùng một anh đồng nghiệp. Tới sáng hôm sau, khi tỉnh dậy, vì quá xấu hổ, tôi không dám tố cáo. Tôi cũng đã uống thuốc tránh thai khẩn cấp nên không bao giờ nghĩ mình có thể có bầu với tay đồng nghiệp đốn mạt đó.

Nhưng bây giờ, chồng tôi vô sinh. Vậy đứa bé này là con ai? Tôi thực sự hoang mang.

Còn kinh khủng hơn cả là thái độ của anh. Giá như anh mắng chửi, nhiếc móc tôi đã đành một nhẽ. Đằng này, mọi sự chăm sóc yêu thương anh dành cho tôi vẫn không hề thay đổi.

Có lúc, tôi nghĩ đó là do anh vị tha, bao dung. Hơn nữa, bây giờ anh không thể có con thì tôi sinh con cho anh chẳng khác gì anh nhận con nuôi.

Nhưng chắc chắn không phải. Anh yêu chiều nhưng tôi rất biết tính anh. Anh là con người căm thù sự phản bội. Trước đây, mẹ anh đã phản bội bố anh để theo người đàn ông khác nên với anh phản bội là điều không thể chấp nhận được.
Bây giờ, tôi vừa rối bời, vừa lo lắng, chẳng biết phải làm gì để giữ được gia đình nhỏ bé của mình. Liệu có khi nào kết quả khám vô sinh của chồng tôi có sự nhầm lẫn không? Đứa con này liệu là con của chồng tôi hay của người đàn ông đã bạo hành tôi?

Trong lòng rối bời, tôi vừa muốn làm xét nghiệm huyết thống vừa lo sợ nếu cái thai trong bụng không phải của chồng thì tôi không biết sẽ phải kể cho anh nghe câu chuyện đêm hôm đó ra sao?

Hãy bình luận đầu tiên

Để lại một phản hồi

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiện thị công khai.


*